Hôm nay bạn cảm thấy như thế nào? Bạn vẫn ổn chứ? Bạn đang phân vân và không hiểu chính bản thân mình. Một vài câu chuyện nhỏ dưới đây hi vọng sẽ giúp bạn một phần nào đó giống như lời tâm sự mà chúng tôi muốn gửi đến bạn.
- Câu chuyện 1: Mỗi giờ đều có giá trị ngang nhau?
- Câu chuyện 2: Cho bộ não khoảng trống là cho bộ não sự sáng tạo
- Câu chuyện 3: Câu chuyên đan len
- Câu chuyện 4: Bản thân trong mỗi chúng ta có phần tự tin và khiêm tốn
- Câu chuyện 5: Chúng ta cần làm nhanh, nhưng chúng ta cũng cần suy ngẫm chậm
- Câu chuyện 6: Mỗi người chúng ta đều là một quán cafe
- Câu chuyện 7: Bạn có một vết thương
- Câu chuyện 8: Những người bạn thật sự sẽ không cần bạn phải cố gắng “giữ mối quan hệ“
- Câu chuyện 9: Ta cho miệng ăn gì, cơ thể ta nhận thứ đó
- Câu chuyện 10: Những đoàn làm phim
Câu chuyện 1: Mỗi giờ đều có giá trị ngang nhau?
Sẽ có những giờ có giá trị cực kì cao và những giờ vô cùng thấp.
Giá trị trong mỗi giờ được đo bằng sự TẬP TRUNG và SÁNG TẠO của bạn.
Một giờ nằm lướt Facebook sẽ không có giá trị cao. Dù bạn có tập trung nhưng bạn không cần vận động tâm trí, bạn “thả lỏng” và lang thang. Đây là lúc bạn đang lãng phí thời gian.

Một giờ của bạn dùng để thiết kế cái gì đó, dù công việc đòi hỏi những ý tưởng mới nhưng bạn lại làm vào lúc nửa đêm. Sự mệt mỏi của cả cơ thể không giúp bạn tập trung được. Đây cũng là lúc bạn đang lãng phí thời gian.
Như bạn thấy: Sự tập trung và sáng tạo là hai trụ cột của giá trị thời gian.
Thay vì quản lý thời gian, hãy làm mọi cách để quản lý hai trụ cột này ở mức cao nhất.
Đó là lý do vì sao một ngày chỉ có 24 giờ, không quá dài cũng không quá ngắn.
Giới hạn là động lực để bạn suy nghĩ và chọn lựa đúng việc quan trọng và đúng thời điểm.
Không phải vì tự nhiên quá “keo kiệt”, mà vì tự nhiên hào phóng với tài nguyên tâm trí của bạn, để bạn thực sự sống cuộc đời của bạn.
Câu chuyện 2: Cho bộ não khoảng trống là cho bộ não sự sáng tạo

Vì rất dễ để bạn lấp đầy một ngày với những việc mà bạn cho là quan trọng. Dù có thật sự quan trọng hay không.
Từ “nghỉ ngơi” mà chúng ta vẫn thường hiểu đã không còn là nghỉ ngơi, nghỉ ngơi là lúc tiềm thức hoạt động để đánh giá và cải tiến. Để giúp thay thế một con trâu với chiếc máy cày và để giúp máy cày tốt hơn thay thế máy cày cũ.
Và quan trọng là để kéo dài hoặc ít nhất là giữ nguyên thời hạn sử dụng trung bình 80 năm. Hãy cho bạn một khoảng thời gian ngồi một mình hoặc hoạt động cơ thể giúp bạn bền bỉ và dẻo dai hơn hay thật sự trò chuyện với những người bạn yêu thương.
Sáng tạo là nguồn sống của tâm trí. Tâm trí bạn còn sống thì bạn mới thực sự đang sống. Hay bạn chỉ đang cố gắn tồn tại?
Câu chuyện 3: Câu chuyên đan len
Đọc giúp bạn có được một cuộn len nhưng nó rối. Viết giúp bạn gỡ rối được cuộn len đó, và quấn nó thành một cục lớn.
Hành động giúp bạn đan cuộn len thành một sản phẩm mà bạn muốn. Nhưng nó chiếm rất nhiều thời gian.
Đôi lúc thiếu len thì bạn phải kiếm thêm (đọc). Kiếm thêm về rồi thì nó rối ben, lại phải gỡ tiếp (viết). Có rồi thì lại tiếp tục đan (hành động).
Có người muốn đan len từ lúc rất sớm, có người thì muộn. Nhưng có người thì làm liên tục cho đến khi nhắm mắt, còn có người thì dừng lại.
Câu chuyện 4: Bản thân trong mỗi chúng ta có phần tự tin và khiêm tốn
Có lúc thì tự tin nhiều hơn, có lúc thì khiếm tốn nhiều hơn. Không phải lúc nào cũng khiêm tốn là tốt.
Người khác không thích bạn như bạn vẫn nghĩ!
Lâu dần, trong những giây phút hay khoảnh khắc căng thẳng, khó khăn, họ sẽ nghi ngờ khả năng của bạn và bỏ qua bạn.
Và điều khó là cuộc sống bắt chúng ta phải cân bằng và kết hợp giữa tự tin và khiếm tốn.
Hãy khiêm tốn trong giao tiếp và tự tin trong việc ra quyết định.
Câu chuyện 5: Chúng ta cần làm nhanh, nhưng chúng ta cũng cần suy ngẫm chậm
Làm nhanh sẽ giúp chúng ta thoát khỏi cái bẫy của chủ nghĩa hoàn hảo, thoát khỏi việc suy nghĩ quá nhiều.
Nhưng sau đó chúng ta cần sự đánh giá và cải thiện. Với một tốc độ chậm. Sâu trong từng góc cạnh. Để thoát khỏi một cái bẫy lớn hơn là “ưu ái lỗi sai“.
Chậm để nhanh. Nhanh để chậm.
Họ cứ nghĩ họ có nhiều thời gian nên họ sẽ “cái gì cũng phải từ từ”, hay “sai là một điều tốt” (dù họ đã lặp lại lỗi đó chục lần).
Câu chuyện 6: Mỗi người chúng ta đều là một quán cafe

Để khách vào quán, chúng ta phải làm gì?
Đúng rồi, chúng ta phải mở cửa đầu tiên. Và nụ cười của bạn chính là cái cửa ấy.
Mỗi cuộc trò chuyện sẽ là một loại đồ uống mà bạn với họ thưởng thức cùng nhau. Hóa đơn chính là sự gắn kết của bạn và họ.
Bao nhiêu khách không quan trọng, quan trọng là bạn muốn họ phải thật hài lòng khi đến quán của bạn.
Câu chuyện 7: Bạn có một vết thương
Lúc đầu, bạn mặc kệ vết thương và cố gắng quên nó đi. Nó vẫn đau và rát.
Bạn tìm đến người khác để than phiền, mong người khác bảo bạn rằng nó sẽ không đau nữa đâu. Nhưng nó lại dần tấy đỏ lên.
Cuối cùng, bạn quyết định hỏi người đó chỗ hiệu thuốc để mua băng và nước khử trùng. Bạn tự chữa cho bạn và nó bắt đầu lành.
Bạn nhận ra rằng bấy lâu nay bạn hầu như chưa thực sự tự chữa cho mình.
Bạn chỉ đang cố gắng lảng tránh nó hoặc tìm người khác để “tâm sự”.
Câu chuyện 8: Những người bạn thật sự sẽ không cần bạn phải cố gắng “giữ mối quan hệ“

Họ chỉ cần bạn vẫn luôn cố gắng để sống tốt, họ cũng đang như thế.
Để khi gặp nhau, cả bạn và họ sẽ vẫn thấy nhau vui vẻ và hạnh phúc nhất.
Đó mới thực sự là cách giữ mối quan hệ.
Câu chuyện 9: Ta cho miệng ăn gì, cơ thể ta nhận thứ đó
Ta cho mắt ăn gì, tâm hồn ta nhận thứ đó.
Ta đi đến những khu nhà giàu, ta mới thấy họ sống tốt như thế nào, dù nhiều người nhìn vào rất ghét.
Ta đi đến những khu khó khăn hơn, ta mới thấy họ kiên cường với khó khăn như thế nào.
Một nơi cho ta niềm cảm hứng cho những điều ta sẽ có, một nơi cho ta sự trân trọng với những gì ta đang có.
Luôn tự hỏi: Sự đọng lại của bạn qua chuyến đi đó là gì?
Câu chuyện 10: Những đoàn làm phim

Có những đoàn chỉ có một mình bạn. Bạn làm hết mọi thứ, biên kịch, sản xuất, đạo diễn, quay phim… và quan trọng bạn là diễn viên chính.
Bạn luyện tập thân hình cân đối, khoác lên mình bộ quần áo chỉnh chu, thần thái tự tin, giao tiếp, phong cách làm việc, nghỉ ngơi…
Khi nghĩ rằng mỗi ngày là một cảnh quay, bạn diễn hết mình. Và nó có nghĩa là bạn sống hết mình.
Đón xem phần 2 nữa nhé…
Author: Nguyễn Trung Nhân
3 Tháng 9, 2021